Những câu lệnh mà
thực hiện việc đánh giá một giá trị gọi là biểu thức. Một phép gán một giá trị cho
một biến cũng là một biểu thức:
var1 = 24;
Trong câu lệnh trên phép đánh giá hay định lượng
chính là phép gán có giá trị là 24 cho biến
var1. Lưu ý là toán tử gán (‘=’) không phải là toán tử
so sánh. Do vậy khi sử dụng toán tử này
thì biến bên trái sẽ nhận giá trị của phần bên phải.
Các toán tử của ngôn ngữ C# như phép so sánh hay phép gán sẽ được
trình bày chi tiết trong
mục toán tử của chương này.
Do var1 = 24 là một biểu thức được định giá trị là
24 nên biểu thức này có thể được
xem như phần bên phải của một biểu thức gán khác:
var2 = var1 = 24;
Lệnh này sẽ
được thực hiện từ bên phải sang khi đó biến var1 sẽ nhận
được giá trị là 24 và tiếp sau đó thì var2 cũng được nhận giá trị là
24. Do vậy cả hai biến đều
cùng nhận một giá trị là 24. Có thể
dùng lệnh trên để khởi tạo nhiều biến có cùng một
giá trị như:
a = b = c = d = 24;
Trong ngôn ngữ C#, những khoảng trắng, khoảng tab
và các dòng được
xem như là khoảng trắng (whitespace), giống như tên gọi vì chỉ xuất hiện những khoảng trắng để đại diện cho các ký tự đó. C# sẽ bỏ qua tất cả các khoảng trắng
đó, do vậy chúng ta
có thể viết như sau:
var1 = 24;
hay
var1 = 24;
và trình biên dịch C# sẽ xem
hai câu lệnh trên là hoàn
toàn giống nhau. Tuy nhiên lưu ý là khoảng trắng trong một
chuỗi sẽ không được bỏ qua. Nếu
chúng ta viết:
WriteLine(“Xin chao!”);
mỗi khoảng trắng ở giữa hai chữ “Xin” và “chao” đều được đối xử bình
thường như các
ký tự khác trong chuỗi.
Hầu hết việc sử dụng khoảng trắng như một
sự tùy ý của người lập trình.
Điều cốt yếu là việc sử dụng khoảng trắng sẽ làm cho chương trình dễ nhìn dễ
đọc hơn cũng như
khi ta viết một văn bản trong MS Word nếu không trình bày tốt thì sẽ khó
đọc và gây mất cảm tình cho người xem. Còn đối với trình
biên dịch thì việc dùng hay không dùng khoảng trắng là không khác nhau.
Lưu ý khi sử dụng khoảng trắng như sau:
int x = 24;
tương tự như:
int x=24;
nhưng không giống như:
intx=24;
Trình biên dịch nhận biết được các khoảng trắng ở hai bên của phép gán là phụ và có thể bỏ qua, nhưng khoảng trắng giữa khai
báo kiểu và tên biến thì không phải phụ hay thêm mà bắt buộc phải có tối thiểu một khoảng trắng.
Điều này không có gì
bất hợp lý, vì khoảng trắng cho
phép trình biên dịch nhận biết được từ khoá int
và không thể nào nhận được intx.
Tương tự như C/C++, trong C# câu lệnh được kết thúc với dấu chấm phẩy ‘;’. Do vậy có thể một câu lệnh trên nhiều
dòng, và một dòng có thể nhiều câu lệnh
nhưng nhất thiết là hai câu lệnh phải cách nhau một
dấu chấm phẩy.